skip to main |
skip to sidebar
(Trích)Trời sinh ra trước nhấtChỉ toàn là trẻ conTrên trái đất trụi trầnKhông dáng cây ngọn cỏ.Mắt trẻ con sáng lắmNhưng chưa thấy gì đâuMặt trời mới nhô caoCho trẻ con nhìn rõ.Nhưng còn cần cho trẻTình yêu và lời ruCho nên mẹ sinh raĐể bế bồng chăm sóc.Muốn cho trẻ hiểu biếtThế là bố sinh raBố bảo cho biết ngoanBố dạy cho biết nghĩ.Rộng lắm là mặt bểDài là con đường điNúi thì xanh và xaHình tròn là trái đất.Chữ bắt đầu có trướcRồi có ghế có bànRồi có lớp có trườngVà sinh ra thầy giáo.Cái bảng bằng cái chiếuCục phấn từ đá raThầy viết chữ thật to"Chuyện loài người" trước nhất.Tác giả: Xuân Quỳnh